ĐẤT CẢNG
Những chiếc xe công kềnh càng, đi sóng đôi với nhau chiếm hết cả hai làn đường bé tẹo, đẩy dạt những chiếc xe con bé tẹo như hộp diêm sát sạt vào dải phân cách. Lâu lâu hứng lên, mấy tay tài công lại bấm còi hơi bem bem cho mấy phát, tim cứ nhảy ra đến lồng ngực rồi lại nhảy tụt cả vào trong. Xe công cứ thế lướt rầm rập qua mấy con lươn giảm tốc, làm đường rung lên bần bật, lắc lư cả dãy nhà sát mặt đường, thản nào thấy nhà cứ nghiêng nghiêng xiên xẹo, cứ ngỡ mắt mình sao lại bị vẹo.
Ngẩn người ra ngắm cái cầu vượt vắt ngang qua đại lộ Lê Hồng Phong, đèn màu lấp lánh ngọn xanh ngọn đỏ, thấp thoáng chữ BigC màu xanh lét đặc trưng mới biết mình đang đứng ở Đất Cảng, nơi người ta quen ăn sóng nói gió, chém to kho mặn. Hệt như mấy chiếc xe công vậy. Nghe tây đồn lại còn đi khoe mấy Cầu đã bị Rào, Sông thì bị Lấp, chợ Sắt thì bán toàn Chì, Bến gì lại xây Nghiêng, có cái Hòn thì lại đi Dấu, đúng thật Hải Phòng quá lòng vòng.
Đi đường dưới này, mấy thổ công dặn dò cẩn thận, mắt nhìn thẳng thôi, chớ có nhìn nghiêng kẻo lại ngắm hoa cải hoa cả mắt. Khiếp vía, mua sẵn cái kính dâm đeo cả ngày lẫn đêm cho nó lành. Cơ mà nhập gia tuỳ tục.
Xin chào Hải Phòng, be nice to me !
1.June.2018
Giang Ngũ Hồ