Chủ Nhật

posted in: Triết lý - Cuộc sống | 0

CHỦ NHẬT

Sớm chủ nhật, tiếng lồng giặt quay vù vù đang rung lên bần bật, thi thoảng lại nghe thấy tiếng động cơ tăng tốc, âm thanh đặc trưng của cái máy giặt 8kg hiệu Toshiba, mốt mới nhất của năm 2011. Chỉ một lát nữa thôi là cái lồng giặt dừng lại, nghe cái xoạch, rồi tiếng nước lại chảy tè tè róc rách vào trong. Ngó đồng hồ, mới chửa 6h, chuông điện thoại còn mơ màng, thế mà cái máy giặt đã chạy.

Theo bản năng, nó mò dậy, hai mắt nhắm nghiền, bước thẳng 3 bước, rẽ trái, quờ tay sang phải cao lên quá đầu là cái khăn mặt vắt sẵn, lủng lẳng. Đôi mắt một mí rưỡi của nó mở căng sau làn nước mát lạnh trong chậu rửa. Dường như mấy hôm nay toà nhà cắt mất vụ lọc RO, nên thấy có gì đó sai sai khi nước hoà mình với mắt. Thôi kệ, cả một checklist cho buổi sáng được dán ngay ngắn trên cánh tủ lạnh, hôm nay còn được khuyến mại đè thêm cả một miếng magnet hình LasVegas cho gia tăng phần trọng trách.

Mở cửa căn phòng mát lạnh điều hoà, biết ngay thèng cu nhớn lại để 18 độ, rồi trùm chăn kín mít để tạo cảm giác mùa Đông. Lôi mãi được cái chăn, vỗ vào hai cái mông như hai quả bưởi, kêu bôm bốp, bồm bộp. Chẳng nỡ phét cho mấy cái thật mạnh, chỉ dám cù cù vào bụng để gọi bọn chúng tỉnh giấc. Cấm có thấy một tẹo teo ý kiến ý cọ gì cả. Cảm giác ngủ nướng ngày nghỉ vẫn là sướng nhất.

Cây chổi được dựng ngăn ngắn ở góc phòng, e dè bên cạnh cái hót rác làm bằng nhựa PP màu xanh, hợp với nhau cứ như cậu với mợ. Thấy nó, cây chổi khẽ nghiêng rồi đổ cái rầm, cái hót rác được thể ngã ngửa cả ra đằng sau, như kiểu khoái trí lắm á. Nó lườm nửa cái rồi đi ra khu bếp. Nhốn nháo ồn ào, cái bát to múc canh đang ngễu nghện ở trên làm lũ bát nhỏ ăn cơm ở dưới la oai oái. Mấy ả đĩa mỏng manh, duyên dáng cứ thật lực đứng thẳng đơ lấy thành chậu rửa làm điểm tựa mà dòm lũ bát chí choé. Cả chục cây đũa khẳng khiu đang ra sức trổ tài đấu kiếm với mấy cái thìa, va vào nhau thành tiếng kêu lanh lảnh. Nó chẹp miệng xong một phát thì thanh niên xoong ba bốn chú đã án ngữ mặt bếp, che hết béng cả cái bếp từ hai khoang, vẫn đang lấp loé đèn báo màu đỏ, cứ chơm chớp liên hồi.

Chửa kịp định thần, cái máy giặt đã tút lên tràng dài, inh ỏi. Nghe quen quen như tiếng báo thức điện thoại. Mở mắt thật to, với tay lấy cái điện thoại nhấn nút Stop rồi khoan khoái vặn người tiếp tục ngủ nướng.

Chủ nhật – 14/7/2018
Giang Ngũ Hồ