Đêm…NGỦ

posted in: Triết lý - Cuộc sống | 0

Nó đóng cửa xe cái uỵch, âm thanh vang lên một tiếng làm con mích phải ngỏng cả đôi tai dậy để nghe ngóng. Cho đến khi tiếng máy nổ ròn rã và đôi đèn pha quét sáng quắc thì con mích chồm hẳn dậy, sủa lên một hồi và gầm gừ theo điệu ngái ngủ nửa cơn. Ông bảo vệ đầu húi cua, vẫn để lộ ra những sợi tóc màu bạc trắng, đang giơ tay ngáp ngáp, lững thững ra kéo chiếc cửa sắt hé một khoảng vừa đủ cho chiếc xe của nó lọt qua. Quán gà sát cổng vẫn để đèn sáng một góc, chiếc bàn kê sát vỉa hè vẫn còn vài gã trẻ trâu đang ghếch hết chân lên bàn, lấy cả tay mà giằng cái gân gà dai ngoách.

Trời hôm rằm, trăng sáng như gương, tròn xoe một chữ, gió nửa đêm cũng hiu hiu thổi những cơn mát lạnh, lẫn cả hơi sương lùa trong gió. Nó tắt điều hòa, hạ cả hai kính lái xuống để hít thật căng bầu không khí bên kia thành phố. Đèn cao áp tắt dọc hai bên con đường mới mở, chỉ có lờ mờ dưới ánh trăng và ánh đèn trong nội thành hắt ra lấp lánh, nhấp nháy.

Quán phở dưới chân cầu đã dọn hàng, lác đác bóng người qua lại. Mọi thứ cứ thế lặng lẽ chìm vào đêm, bỏ mất sự ồn ào lạc lối ở chốn nao chẳng rõ. Đôi bạn trẻ đang lướt mình trên cây cầu vào trung tâm thành phố trong tiếng gió nghe roạp roạp bên tai. Cô gái đưa tay, cố kéo vào mép chiếc váy ngắn xuống một chút để tránh sương đêm bắt đầu buông. Nó nháy đèn pha, kéo kính lái, bật điều hòa và mở volume lên mức max. Hai ngón tay của nó đánh nhịp trên táp-lô, miệng ngân nga theo liên khúc chachacha rộn ràng trong đêm trên phố vắng.

10.June.2017

Giang Ngũ Hồ